Chập chững nghề… freelance

0

Ra trường 8 năm, nhưng tổng thời gian tôi làm việc chính thức tại các công ty khoảng hơn 5 năm một tẹo, thời gian còn lại là tôi làm freelance – sự tự do mà bao bạn từng tung hô hoặc ao ước.

Công việc freelance đầu tiên của tôi là làm anh thợ ảnh kiêm viết bài PR cho một chương trình truyền hình thực tế cho giới trẻ khá hot lúc bấy giờ (khoảng năm 2009, 2010). Kỉ niệm lần đầu bao giờ cũng khó quên. Theo thỏa thuận, tôi đi chụp hình, nhưng lúc đó tôi chỉ có chiếc máy hình du lịch, tôi cũng đã hỏi kỹ và nói rõ vấn đề của mình. Và được trả lời là không sao, chỉ cần máy ảnh du lịch cũng được vì làm tư liệu thôi. Tôi nhận lời một cách hăm hở.

Chap chung nghe... freelance

Ngày quay đầu tiên là cửa khẩu, giáp Vân Nam Trung Quốc (thú vị quá phải không), đoàn phim bắt đầu những cảnh quay đầu tiên và tôi cũng bắt đầu công việc của mình – rút máy ảnh ra. Nhưng rồi… Tôi nghe thấy tiếng đạo diễn, các phó đạo diễn bỗng quay về tôi ngỡ ngàng. Họ bảo tôi sao chụp ảnh tư liệu mà cái máy du lịch à. Họ có vẻ bực mình, họ nói chuyện với đơn vị quản lý. Tôi cũng trình bày là trong hợp đồng chỉ yêu cầu thế. Nhìn mặt họ vẻ khá bực, đơn giản vì chương trình lớn mà cho chụp hình tư liệu cái máy ảnh du lịch cỏn con tận… 7.1MP cơ đấy.

Lúc đó, quả thật tôi cũng hơi hoảng, sau đó phải gọi điện về đơn vị tôi kí hợp đồng, rồi vài cuộc gọi thì chương trình mới bắt đầu. Tuy nhiên tôi cũng có phần ngần ngại, cứ muốn nấp vào cái máy ảnh bé tí ti cho bớt ngại mà không được. Nhưng rõ ràng tôi chả có máy và tôi cũng đã nói thẳng với đơn vị quản lý rồi còn gì? Sau đó bên đoàn phim có mang một cái máy ảnh to đùng đặt phịch trước mặt tôi bảo dùng cái này. Sao mà dùng được, biết quái gì chụp ảnh máy cơ đâu, đụng vào loạng quạng lúc về lại chẳng có tấm nào thì càng éo le hơn. Cuối cùng tôi quyết định trung thành với cái máy ảnh tí hon của mình và vẫn có hình ảnh đầy đủ. Đơn giản là, trong nhiều trường hợp nếu bạn chưa từng thử qua cái gì, đặc biệt là hàng kỹ thuật số thì đừng mạo hiểm hoặc cố gắng thể hiện. Hãy dùng những thứ bạn quen và có thể điều khiển được. Mãi sau này, khi biết chơi máy ảnh, tôi mới phát hiện ra rằng cái máy đó chỉ được cái to xác chứ nó cũng thuộc loại đời cũ xì cũ xịt, tôi có thể tậu vài cái ấy chứ.

Vậy là tôi chinh chiến 3 tuần với cái máy hình du lịch, về vẫn có bài và ảnh đầy đủ. Lúc này tôi mới nghĩ đến việc sở hữu một cái máy ảnh ra hồn thật sự. Và rồi điều đó thành sự thật, hành trình tiếp theo họ vẫn thuê tôi, lúc này tôi quyết định đầu tư cho ra dáng. Chi phí lúc đó họ trả tôi cho khoảng 2 tuần đi dư xăng mua 2 cái máy ấy chứ, thì sao phải băn khoăn. Ngày gặp lại đoàn phim, cầm chiếc máy ảnh trên tay, các anh đạo diễn đã cười và nói “Đổi máy rồi hả. Ngon!”

2015 – TL/ảnh: internet

Trần Lâm

Bài đã viết 187 .

Người chia sẻ tại Nghề Viết. Tư vấn chiến lược phát triển và xây dựng nội dung - Dịch vụ viết sách - Tư vấn xuất bản - Hợp tác phát hành sách. Vui lòng liên hệ: Email: ladintran@gmail.com - ĐT: 0903746399

Loading Facebook Comments ...

Trả lời

Vui lòng gõ bình luận
Vui lòng điền tên bạn ở đây

* Copy this password:

* Type or paste password here: